Kì niệm tưởng đẹp mà hóa ra... không biết nói thế nào

Kì niệm tưởng đẹp mà hóa ra… không biết nói thế nào

Trong cuộc sống, những kỉ niệm tưởng đẹp thường là điểm sáng giữa những thời điểm khó khăn. Hãy cùng nhìn lại một chặng đường đầy cảm xúc và biến động, khi một người trẻ bước vào một mối quan hệ bất ngờ và phức tạp thông qua một ứng dụng trò chuyện. Nhưng đằng sau vẻ đẹp của những kỷ niệm đó là những bài học quý giá về sự đồng cảm, hy sinh và mất mát.

Hiện giờ là 3h34 sáng, nằm vắt tay lên trán thì mình lại nhớ lại kỉ niệm tưởng đẹp ấy

“Mình từng làm quen 1 chị,hơn mình 1 tuổi,trên 1 app là “Chat với người lạ”.Hôm đó thì vô tình mình match được chị ấy,sẵn máu nhây có trong người và tính ẩn danh trên app thì mình đã trêu chị ấy 1 câu như này “Em nhỏ hơn nhưng nếu không làm người yêu thì làm fwb được nha”.

Chính bản thân mình cũng chuẩn bị tinh thần bị chửi thì bất ngờ chị ấy lại đồng ý,và thậm chí là còn hẹn mình vào ngay hôm sau.Mình nghĩ là lừa đảo nên cho ngay địa chỉ của ktx rồi tắt app,nào ngờ đêm hôm đó,chị ấy tới thật và rồi nhắn gọi mình ra.Khi gặp chị ấy còn đưa mình căn cước và thẻ sinh viên để chứng minh ko lừa đảo.

Mình hỏi là sao chị buông thả thế,dám nhận lời của 1 người mới nhắn tin được vài phút,và câu trả lời mình nhận được là chị ấy dùng tài chính và địa vị của gia đình trợ giúp nyc và rồi để nyc khi phất lên lại phản bội chị nên chị buông thả bản thân luôn.Mình thì thấy biểu hiện của chị thì cũng không nghi ngờ gì.

Mọi người hẳn đang nghĩ là mình ng* và kiểu gì cũng bị lừa.Nhưng không,sau khi nghe chị ấy kể lại và tin những gì chị ấy nói, thay vì thực hiện cái mục đích chị ấy tới tìm mình thì mình đã gọi 1 chuyến grab car và đi nhiều nơi vui chơi ngay trong đêm,chị ấy trông khá bất ngờ và hỏi sao mình lại ko làm chuyện đó,thì mình trả lời “lợi dụng 1 cô gái lúc yếu lòng thì không phải điều mà em sẽ làm”.

Và yeah,câu nói đó là bắt nguồn của khoảng thời gian 4 tháng kỉ niệm tưởng đẹp nhất của đời mình.Sau đó,mình và chị làm quen,vì gia đình chị ấy khá giả và chính bản thân chị ấy đã làm được ra tiền nên chị ấy đã có nhà riêng.

Tiếp tục,nếu mọi người đang nghĩ là bắt đầu cuộc tình của chàng sinh viên nghèo và nàng tiểu thư toàn màu hồng,thì mọi người đã đoán đúng rồi đó,3 tháng sau đó cuộc sống của mình và chị ấy thực sự là màu hồng,hàng ngày thì mình học sáng,nên cứ buổi chiều thì mình sẽ chạy sang nhà chị nấu ăn,tầm chiều tối thì chị sẽ về và ôm mình từ đằng sau khi mình đang nấu và phàn nàn hôm nay mệt như nào,chúng mình tới bước đó chỉ sau 1 tuần vì hai đứa mình đều là kiểu vào mqh 1 cách nhanh chóng và yêu hết mình, đây đúng là một kỉ niệm tưởng đẹp.

Sau khi ăn thì chị sẽ làm việc online còn mình thì có trách nhiệm là quậy quanh chị ấy bằng vài nụ hôn hay gì đó.Không hẳn là tất cả nhưng khoảng 90% kịch bản mọi ngày trong ba tháng đều sẽ là như vậy.Có thể coi là sống chung như vợ chồng ấy, một kỉ niệm tưởng đẹp như giấc mơ…

Nhưng mọi việc thay đổi chỉ sau 3 ngày của tháng thứ 4, hiện tại nhớ lại thì tháng đó tuy đẹp,nhưng lại là tháng tồi tệ nhất của mình.Quả thật chị ấy đã lừa mình,chị ấy bảo muốn buông thả bản thân vì bị nyc bỏ,nhưng mà không phải vậy,chị ấy buông thả vì mắc bện nan y và muốn sống một cách không còn gì ràng buộc nữa .

Mình phát hiện là do khi dọn phòng thì mình tìm thấy giấy xét nghiệm bệnh của chị,đó là lần đầu chúng mình cãi nhau,mà cãi nhau to lắm.Chị thì sợ khi mình biết chị bệnh sẽ rời bỏ chị như cách nyc đã làm khi biết chị bị bệnh,và chị tự tin cuộc phẫu thuật tiếp đó 1 tháng sẽ thành công nên mới giấu mình,còn mình thì lớn tiếng vì lỡ như ca phẫu thuật không thành thì chị sẽ đột nhiên biến mất mà mình không biết gì cả,và cũng 1 phần vì chị nghĩ mình sẽ tệ bạc như nyc chị và mọi thứ sẽ chỉ là những kỉ niệm tưởng đẹp đẽ của cả hai.

Cuối cùng mọi chuyện chấm dứt khi chúng mình hoà và ôm nhau ngủ vì mệt do khóc và lớn tiếng khi cãi nhau.Khoảng 2 tuần sau thì chị nhập viện chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật,và vâng,mình ra mắt bố mẹ ny trong bệnh viện khi tới thăm chị dưới danh nghĩa là bạn.

Ngày nào mình cũng phải tới với chị ít nhất là 3 tiếng,nếu có môn đại cương thì mình sẽ cúp luôn rồi tới thăm chị,bố mẹ chị ưng mình lắm,còn đùa là “con mà là người yêu của bé Huyền thì cô chú không phải lo khi nó ở riêng nữa rồi”.Và rồi ngày phẫu thuật cũng tới,mình tới và cùng ba mẹ,bạn bè chị tiễn chị ấy vào phòng phẫu thuật,chờ được 2 tiếng thì mình nghe tin anh trai tai nạn nên phải tức tốc tới chỗ anh,mình thì học Dĩ An,anh mình làm ở Quận 7 nên mình phải ở ktx chứ không ở chung với anh.

Ngày hôm đó với mình cứ như là sống trong địa ngục khi anh trai thì hôn mê,còn người yêu thì phẫu thuật không rõ ra sao.11h56 đêm hôm đó,có điện thoại của chị gọi tới,mình mừng rỡ nhưng cũng thắc mắc,sao mới phẫu thuật xong mà chị ấy lại gọi được rồi.

Khi nghe máy lại là tiếng la của mẹ chị cùng giọng nức nở của anh trai chị ấy “Huyền đi rồi em ạ,tới gặp con bé lần cuối đi”,chỉ vài từ,nhưng khiến mọi thứ của mình dường như sụp đổ.Mình thậm chí còn chửi lại vào điện thoại”Em biết anh hay đùa nhưng mà đùa như thế đ** có vui đâu anh” nhưng trả lời mình lại chỉ là tiếng khóc nấc lên của anh và tiếng gào khóc của bác gái.

3 tháng sau đó mình sống như người mất hồn,trượt mất 2 môn,bệnh trong người ngày một nhiều lên,1 hôm anh trai chị tới gặp mình,thông báo gia đình sẽ định cư luôn ở nước ngoài,và trao lại điện thoại của chị ấy cho mình,anh ấy cảm ơn mình rất nhiều,vì trước khi quen mình chị ấy,tiêu cực lắm,luôn nói về cái chế* của bản thân 1 cách bình thản và vô cảm,nhưng từ lúc quen mình thì chi ấy tích cực hơn bao giờ hết.

Sau đó,mình tìm được trong điện thoại chị 1 bức thư chị soạn sẵn,và khi đọc xong thì mình đã lấy lại được niềm hy vọng sống và tiếp tục sống thay cho cả phần của chị ấy.Nhưng giờ nằm đây là 4h41 phút sáng,mình lại nhớ lại những kỉ niệm tưởng đẹp này và cảm thấy thật tồi tệ khi hiện tại mình không còn chị ấy nữa…”

Không ai muốn mình “thành kẻ bị bỏ rơi”

Thương bạn và thương cho thanh xuân của chúng ta…

 Kì niệm tưởng đẹp mà hóa ra... không biết nói thế nào
Tình mình tính ra cũng thật là đẹp

Đọc câu chuyện của bạn, tôi cảm thấy những cung bậc cảm xúc từ sự hạnh phúc đến nỗi đau và mất mát. Bạn đã chia sẻ một câu chuyện đầy cảm xúc về một mối quan hệ đầy biến động và phức tạp, miền kỉ niệm tưởng đẹp.

Bạn đã trải qua những thời kỳ đẹp nhất và tồi tệ nhất trong cuộc sống của mình với người phụ nữ bạn đã yêu và mất đi. Câu chuyện về sự đồng cảm, sự hy sinh và sự mất mát của bạn thực sự gây ấn tượng. Bạn đã trải qua nhiều khó khăn và thách thức, nhưng cuối cùng bạn đã tìm thấy sức mạnh để tiếp tục sống và hy vọng vào tương lai.

Những kỷ niệm đẹp nhất và những bài học quý báu mà bạn học được từ mối quan hệ này sẽ luôn ở lại trong trái tim và kí ức của bạn. Đó là những gì làm nên cuộc sống, những trải nghiệm mà bạn đã trải qua đã giúp bạn trở nên mạnh mẽ và biết ơn hơn về cuộc sống.

Dù đã trải qua nhiều biến cố và đau khổ, đặc biệt là mộng tưởng kỉ niệm tưởng đẹp này, nhưng hãy nhớ rằng bạn vẫn có những người xung quanh yêu thương và ủng hộ bạn. Hãy tiếp tục điều chỉnh và xây dựng cuộc sống của mình dựa trên những bài học bạn đã học được, và hãy giữ vững niềm tin vào tương lai.

NGHÈO | Nam Cao | Chuyện Làng Quê Về Đời Sống Của Con Người Nghèo Khổ | Đọc Truyện Kênh Cô Vân

 

Bài viết được đề xuất

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *